Còn 7 ngày nữa lại đến 01.04, là ngày mà người hâm mộ ngồi lại bên nhau, cùng nhau ôn lại những thước phim, ca khúc hay những kỉ niệm về Trương Quốc Vinh. Ngày 01 tháng 04 năm 2003, tại khách sạn Mandarin Oriental, anh đã chọn kết thúc cuộc sống như “loài chim không chân”. Nhưng mãi cho đến nay, truyền thông vẫn không có một bức ảnh nào tại hiện trường của Ca Ca, đó đều là nhờ vào một người phụ nữ – người đã tình nguyện đứng ra bảo vệ hình ảnh cho Trương Quốc Vinh từ lúc còn sống cho đến lúc qua đời. Trần Thục Phân, quản lý lúc đó của Trương Quốc Vinh là người mà tôi muốn nhắc đến.
Ngày 01/04/2003, Trương Quốc Vinh đã hẹn với quản lý của anh để bàn việc ở khách sạn. Thời điểm đó căn bệnh trầm cảm của anh đã cản trở rất nhiều đến tình trạng sức khoẻ của anh. Trần Thục Phân đã đợi ở khách sạn rất lâu vẫn không thấy bóng dáng của Ca Ca. Một lúc sau, Trần Thục Phân gọi Trương Quốc Vinh. Anh bắt máy trả lời: “Chị đợi tôi một lúc, sẽ sớm gặp thôi”. 5 phút sau, một tiếng động rất lớn bên ngoài khách sạn khiến Thục Phân bất ngờ. Khi quay lại, cô bàng hoàng khi nhìn thấy thi thể tài tử nằm trên vũng máu.
Thục Phân kể lại: “Tôi như chết lặng, không suy nghĩ được gì. Tôi cởi áo khoác mình đang mặc trùm lên mặt anh ấy. Xe cứu thương lập tức đến nhưng mọi chuyện đã quá muộn”. Bà đã ngay lập tức yêu cầu lực lượng bảo an bảo vệ Trương Quốc Vinh và không cho bất kỳ ai chụp ảnh anh. Sau đó, Trần Thục Phân đã gọi điện báo cảnh sát và chỉ nói rằng có người ngất xỉu tại khách sạn vì sợ phóng viên nghe lén tổng đài của Sở Cảnh Sát. Đến khi xe cứu hoả và cứu thương đến thì mới phát hiện ra người đó là Trương Quốc Vinh. Lúc này, phóng viên mới thật sự biết chuyện, lập tức chạy đến hiện trường nhưng không còn kịp nữa. Chính sự bản lĩnh và bình tĩnh của Trần Thục Phân mà những hình ảnh cuối đời của Trương Quốc Vinh không lọt ra ngoài. Bức ảnh cuối cùng của anh chỉ là lúc đưa lên cáng đến bệnh viện. Có lẽ Trương Quốc Vinh cũng rất rõ bản tính này của người quản lý của mình, vậy nên anh mới chọn để bà là người cuối cùng nhìn thấy mình và để bà lo hậu sự cho chính anh.
Trương Quốc Vinh từng nói với Thục Phân rằng, anh không muốn hình ảnh xấu xí của mình xuất hiện trên các kênh truyền thông. Do vậy, bà đã nỗ lực không để một hình ảnh nào của Trương Quốc Vinh khi tử nạn được đăng tải trên mặt báo. Trần Thục Phân đã dùng áo khoác mình mặc khi đó che cho Ca Ca. Bà muốn giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng cho anh và muốn khán giả nhớ về anh với những hình ảnh đẹp trên sân khấu. Đường Hạc Đức là người đầu tiên được Thục Phân gọi điện thông báo đầu tiên, anh cũng sớm có mặt tại hiện trường, cùng bà đưa Trương Quốc Vinh đến bệnh viện.
Trần Thục Phân đã luôn làm tốt vai trò quản lý của mình kể cả khi Trương Quốc Vinh còn sống hay đã mất. Cái chết đột ngột của Trương Quốc Vinh cũng để lại nỗi ám ảnh nhiều năm với người quản lý. Trần Thục Phân luôn tự trách vì không sớm đưa tài tử rời khỏi Hồng Kông, không làm hết sức để giúp anh thoát khỏi căn bệnh trầm cảm. Năm 2010, khi mãn hạn hợp đồng quản lý với ca sĩ Trương Học Hữu, Thục Phân cũng quyết định rời xa showbis và chọn cuộc sống kín tiếng. Nếu như ngày hôm đó không có sự thông minh của bà, tôn nghiêm cuối cùng của Trương Quốc Vinh đã không thể giữ vẹn toàn mãi cho đến hôm nay. Để trong mắt công chúng mãi mãi chỉ có hình ảnh một Húc Tử bất cần, một Trình Điệp Y thoát tục trên sân khấu… Trần Thục Phân đã phải rất bình tĩnh gạt bỏ đau thương mà nghĩ cho đại cuộc. Tôi gọi bà là người phụ nữ cứng rắn xuất hiện trong cuộc đời Trương Quốc Vinh.
Quản lý Trần Thục Phân.